Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

CHÙM THƠ HỜN DỖI

Như mặt nước có hồi sóng gợn
Ta yêu nhau đôi lúc cũng dỗi hờn
Chuyện vặt vãnh hiểu lầm thành chuyện lớn
Giữa hai đàng sóng gió nổi thành cơn


Một đôi khi anh giận quá mất khôn
Quát to tiếng cho em ngồi em khóc
Cũng có khi em cằn nhằn trách móc
Làm anh buồn buông đũa giữa bữa cơm

Nghe em khóc lòng anh thêm mềm nhũn
Hiểu mình sai nên xuống nước dỗ dành
Thấy anh giận bỏ cơm buông đũa xuống
Em thôi ăn dọn chén làm lành

Cuộc sống như bản đàn tuyệt diệu
Hạnh phúc trôi theo giai điệu chính êm đềm
Tình yêu sẽ không bao giờ đơn điệu
Phút dỗi hờn làm cuộc sống giàu thêm
Diệp Minh Tuyền
(trích tập thơ Con Đường Có Lá Me Bay)
ANH THỨ LỖI

Anh thứ lỗi cả ngày em sẽ sống
Anh hờn giận suốt ngày em đau khổ
Và khi đó chẳng còn tâm hồn đâu
Tìm vần thơ tặng anh người yêu dấu
Cả đôi tay đờ đẫn rã rời…
Anh tựa hồ như một vị chủ nhân
Của số phận cuộc đời em đó
Anh thứ lỗi sai lầm đâu quá đáng
Vui lên anh hờn giận mãi cực thay
Em hiểu rồi vì sao anh trách mắng
Lại đây anh hãy gọi em như trước
“Em thân yêu” với giọng nói ngọt ngào
Em sẽ sống và vững vàng bước tiếp
Khắp thân mình nhựa sống lại trào dâng…

(ai biết tên tác giả bài thơ này thì thông tin giúp nhé)
Bài thơ tạ lỗi
Em nhận lỗi về em tất cả
những câu thơ phơi trải lắm u buồn
và nước mắt một hôm nào nhỏ xuống
một hôm nào nông nổi giận hờn buông…

Em nhận lỗi vì em không giữ được
chỉ riêng em, khoảnh khắc nhục nhằn
vai anh đấy, biết bao là gánh nặng
em chất chồng chi nữa… nặng nề thêm

Em chất chồng chi nữa trái tim em
ngàn thương nhớ… dường như anh chẳng thiết
ngàn thưong nhớ thôi để mình em biết
một mình em đơn chiếc đã dần quen

Anh cứ vô tư hơn thế nữa, cứ vô tình
em nhận lỗi trước thời gian cách trở
em nhận lỗi vì em không thể có
tuổi thanh xuân như lá nõn dâng người

Em tạ lỗi cùng anh, tạ lỗi trước cuộc đời
ngày rộn rã ngoài kia muôn cánh cửa
em vô vọng giấu mình trong góc nhỏ
vô vọng thưong mình thôi đã hết ngây thơ

Thôi đã hết, vụng về thôi đã hết
đã hết ngoan lành đã hết vô tư
em bất lực trước lòng em lặng chết
thôi cũng đành tạ lỗi với ngày xưa…
                                                               (Đinh Thị Thu Vân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét