Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

ĐỪNG DÙNG HỘI THẢO ĐỂ CHÂM BIẾM, XÚC PHẠM NHAU…

   Thượng tuần tháng 12-2009 vừa qua, tôi thật sự vui mừng khi nhận được thư mời đi tham dự một cuộc hội thảo khoa học bàn về một vấn đề mà dư luận xã hội đang đặc biệt quan tâm, một vấn đề mà báo chí trong suốt thời gian gần nửa năm qua đã tốn không biết bao công sức, giấy mực cho việc đăng tải tin, bài phản ánh, phục vụ nhu cầu bạn đọc.
   Trước thềm hội thảo, lòng tôi càng thêm háo hức khi nghĩ rằng mình sắp được nghe những tranh luận phản biện mang tính văn hoá, văn minh và đầy trí tuệ của các nhà khoa học, mà người chủ trì cuộc hội thảo cũng là một nhà khoa học khá nổi tiếng. Và tôi cũng hy vọng từ cuộc hội thảo mang tính khoa học này, người ta sẽ tìm được tiếng nói chung, vì lợi ích chung, cùng khép lại những định kiến, những tư tưởng mang tính cá nhân, để cùng thống nhất về một cách làm, cùng hướng về lợi ích chung, đem lại những điều tốt đẹp cho cộng đồng xã hội… 
   
Thế nhưng, thật đáng buồn, điều mà tôi cũng như nhiều người dự hội thảo mong mỏi đã không diễn ra…Ngay từ lời giới thiệu khai mạc hội thảo, chúng tôi đã được nghe những lời dẫn dắt, giới thiệu mang tính châm biếm, móc mỉa nhau. Những bài diễn văn, những ý kiến phản biện mang tính khoa học, nhìn nhận nhau, phân tích cho nhau thấy những điểm đúng, sai với những lập luận chặt chẽ… đã không diễn ra. Tại diễn đàn hội thảo, người ta cứ mặc sức nói, mặc sức phát biểu theo ý của mình, không ai quan tâm đến ý kiến của người khác, hay nói theo kiểu “mạnh ai nói người ấy tự nghe và tự hiểu”. Có không ít những ý kiến vô lý, sơ sài vì thông tin lạc hậu, thiếu cập nhật, thiếu cơ sở cũng không được người ta thừa nhận, cứ mặc sức cho rằng mình đúng, người ta không dám thừa nhận mình thiếu sót cũng chỉ bởi người ta quá ích kỷ, chủ nghĩa cá nhân trong người ta quá lớn… 
   Và rồi từ đó, họ đã biến cuộc hội thảo khoa học mang tính phản biện khoa học thành một cuộc cãi nhau gay gắt và lớn tiếng giữa 2 phe phái. Tệ hơn nữa là họ đã không ngần ngại dùng những câu chữ mỉa mai châm biếm, xúc phạm nhau…
  Tham dự hội thảo với vai trò là người quan sát, chúng tôi càng thấy đau lòng hơn khi nghe những câu nói tục, chửi thề liên tiếp được một nhà khoa học văng ra, họ dường như không còn biết mình đang đứng trên diễn đàn hội thảo, một cuộc hội thảo văn hoá, văn minh mang danh khoa học và đang được nhiều người theo dõi… Có lẽ vì sự thiếu nghiêm túc và không ai có tinh thần cầu thị, tiếp thu, ai cũng quá đề cao ý kiến cá nhân của mình nên cuộc hội thảo đã không thể thành công như mong đợi, và chẳng ai có thể rút ra được điều gì hữu ích từ cuộc hội thảo này, dù thời gian hội thảo đã diễn ra suốt một ngày ròng rã…
   Thật lòng mà nói, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn thấy lạ lùng đến mức ngạc nhiên về một cuộc hội thảo mang danh khoa học mà sao lại lạ kỳ như thế. Và tôi xin gửi đến tất cả những đơn vị, những cá nhân nào đó, một khi muốn tổ chức những cuộc thảo mang tính phản biện khoa học thì nên cố gắng dẹp bỏ những định kiến, ganh ghét cá nhân, xin hãy nhìn về lợi ích chung, và xin đừng dùng diễn dàn hội thảo để châm biếm, xúc phạm nhau… Chỉ như thế những cuộc hội thảo khoa học mới có được ý nghĩa thanh cao vì cộng đồng, xã hội, mới thực sự đem lại lợi ích tốt đẹp như chúng ta hằng mong đợi…
Nguyễn Thu Tuyết (SGGP 12-2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét