Muộn rồi ta mới gặp nhau
Vầng trăng ai xẻ nửa đầu đơn côi
Nhòa dần bóng dáng trăng trôi
Tròn làm sao được giữa trời vợi xa...
Em làm thơ khóc tình ta
Sao như trăng muộn toàn là đớn đau
Còn gì đâu để cho nhau
Trái tim vỡ tặng đời câu thơ buồn...
Nguyễn Thu Tuyết (8-2000)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét