Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

*LƯƠN LẸO VÀ DỐI TRÁ

"THẢM HỌA" BÁO CHÍ
KỲ 2: LƯƠN LẸO VÀ DỐI TRÁ

Snow Autumn (24-2-2012)
Không ai phủ nhận những đóng góp lớn lao của báo chí trong việc góp ý, giám sát và xây dựng để xã hội ngày càng phát triển. Cá nhân Snow rất thích, rất trân trọng những người giỏi phản biện. Bởi theo Snow xã hội cần phải có những ý kiến phản biện tốt, cần có những người phản biện giỏi thì xã hội mới phát triển, mới tiến bộ được. Tuy nhiên người phản biện tốt phải là người có cái tâm trong sáng, người ấy phải đứng trên quan điểm vì lợi ích của xã hội, của tập thể, vì cái chung chứ không được vụ lợi, không vì lợi ích của một cá nhân hay một nhóm lợi ích cục bộ nào. Phản biện là để xây dựng, góp sức chứ không phải để lươn lẹo, nói bừa, nói lấy được, nói theo kiểu phá đám…như một số "con sâu" báo chí vẫn hay làm...
   Không chỉ mượn danh người nghèo để đả kích, xuyên tạc và bôi xấu những người có hành động và việc làm tích cực, mang lại lợi ích cho cộng đồng xã hội, những nhà báo “thảm họa” còn luôn thể hiện mình như những kẻ lươn lẹo, dối trá. Thói lươn lẹo giả dối của họ thô thiển và lộ liễu đến mức những độc giả chân chất ít học nhất cũng dễ dàng nhận thấy.
   Mới đây, trong buổi offline, thành viên của một diễn đàn trên mạng đã bày tỏ sự ngạc nhiên: “Lạ thật, không ít  trang web, blog chuyên chửi bới, lươn lẹo, nói càn lại là của nhà báo”. Vụ Tiên Lãng mới đây là một minh chứng cho cái thói lươn lẹo vô biên của những con sâu đó. Trước khi Thủ tướng Chính phủ có kết luận xử lý, họ viết hết bài này đến bài khác kêu gào, chửi bới rằng “vô tâm, quan liêu, bỏ mặc”. Vậy mà khi Thủ tướng có kết luận hợp tình hợp lý rồi thì họ lại trở mặt cho rằng: “Đó là chiêu bài, là âm mưu, là mục đích ghi điểm…”. Hay như trường hợp ở các bộ ngành cũng vậy. Lãnh đạo ngành nào mà trầm quá thì bị họ chửi là “tư duy nhiệm kỳ, không dấu ấn, ngậm miệng ăn tiền, ngồi cho có vị…”, thế nhưng lãnh đạo ngành nào mà năng động, xông pha tâm huyết thì họ lại bảo: “Chỉ được cái phong trào, mạnh mồm chém gió…”. Người ta phát biểu chỉ đạo công việc thì họ bảo là “Nói suông thôi thì hay lắm, có giỏi thì cam kết đi…”, thế nhưng khi người ta cam kết, người ta làm được thì họ lại mồm loa mép dãi: “Ai mà tin, chắc là lại sửa báo cáo, số liệu rồi…”.
  Thật đúng là với cái loại nhà báo lươn lẹo xấu xa bỉ ổi đó thì kiểu gì họ cũng nói cho bằng được, họ nói mà không biết ngượng miệng, họ chửi mà không biết là chính mình đang bôi lên mặt mình những chữ “dối trá, vô liêm sỉ”. Trên thực tế, trình độ của những kẻ mang danh nhà báo lươn lẹo, chuyên gây ra những “thảm họa” xấu xa trong làng báo nêu trên cũng chỉ đến thế mà thôi. Họ chỉ có thể lươn lẹo, kéo bè, nối đuôi nhau chí chóe lu loa rồi cùng hả hê với nhau, thế thôi, chứ những loại người như họ thì mãi mãi chẳng bao giờ làm được trò trống, tích sự gì. Họ chỉ khiến cho những độc giả thông minh, hiểu biết cảm thấy ghê tởm, gớm giếc trước “trình độ” chửi bới điêu ngoa của họ mà thôi.
   Bình luận về thói dối trá lươn lẹo của một số nhà báo chuyên làm nghề lê la chửi đổng Chính phủ, chửi đổng chế độ, một bloger cho rằng: “Với những gì họ đã viết từ trước đến nay, phải đần độn lắm người ta mới không biết họ là những kẻ ngày đêm chủ trương phá bĩnh bằng cách nói ngược với những gì Chính phủ đang làm”.
  Điều nực cười là những kẻ chuyên làm nghề lê la chửi đổng ấy lại cứ tưởng mình hay, mình giỏi khi thu hút được mấy nhúm người tham gia hóng hớt, a dua. Thế nhưng nhìn tới nhìn lui mới thấy những kẻ a dua hóng hớt ấy lại toàn là những kẻ lâu la, vô công rỗi nghề, bất tài vô dụng…  Người ta bảo “nhàn cư vi bất thiện”, khi không có việc để làm, chẳng biết đi đâu, làm gì, tài cán thì có hạn, chẳng thu hút được ai, chẳng ai quan tâm đến thì những kẻ vô công rỗi nghề với tư chất đạo đức xấu xa bẩn thỉu ấy đâu biết làm gì khác ngoài việc lên mạng để chửi bừa.
  Thế nhưng thảm thương thay cho họ là bạn đọc thời nay hiểu biết và thông minh lắm, họ rất dễ dàng nhận diện người tốt, kẻ xấu. Vậy nên không ít độc giả sau một thời gian theo dõi hành động và “lời ăn tiếng nói” của đám người mang danh nhà báo tri thức kia đã phải giật mình mà rằng: “Cũng may mà những kẻ ba hoa, lươn lẹo, dối trá và bỉ ổi xấu xa đó đã không được trọng dụng, chứ nếu họ mà được trọng dụng, có vị trí, có chức, có quyền hành thì hẳn người dân sẽ phải khổ nhiều lắm vì họ. Bởi vì với trình độ và khả năng lươn lẹo ấy, họ chỉ có thể làm cho xã hội loạn lạc, làm cho đời sống người dân tụt lùi chứ dễ gì có được cuộc sống tốt hơn…”.
   Ngặt nỗi, những kẻ ấy cứ tưởng bạn đọc ai cũng ngu muội, dốt nát như mình nên hàng ngày vẫn cứ bò lê ra mà chửi…    Nực cười lắm thay!


KỲ 1: VU OAN CHO NGƯỜI NGHÈO

    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét