Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

GIỌT NƯỚC MẮT NÀY ANH MUỐN GỌI THÀNH TÊN ...

  Đọc lại bài thơ này một lần nữa để tiễn biệt Đinh Vũ Hoàng Nguyên - Laothayboigia, một họa sĩ, một nhà thơ, một bloger được không ít người trong cộng đồng mạng Việt Nam yêu thích... Nếu trong những status hay những entry Nguyên viết trên mạng tếu táo, bỗ bã, suồng sã, tợn tạo, thậm chí là tục bao nhiêu thì thơ anh lại thanh cao, ngọt ngào với nội tâm suy tư, sâu lắng bấy nhiêu...
 Yên nghỉ nhé Hoàng Nguyên... Cầu mong cho hương hồn anh sớm về cõi thiên thai....
Chút tự sự, và em
Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Những cơn bão xiêu đêm. Những cơn bão dịu dàng.
Những ga lá nhắc nửa đời lỗi hẹn.
Gió hấp hổi suốt một thời của biển
Có bao giờ biết lặng trước mùa thu.

Em!
Đang nghĩ gì khi anh  nắm bàn tay?
Đôi mắt muộn, ngóng vì sao lẻ!

Em đừng bâng khuâng điều xa xôi quá
Một cơn mưa cũng tạo nên mùa
Bởi ta đến bên nhau đâu phải từ sóng mắt
Mà bởi lòng lắng lại mới thành nhau.
.
Và điều không dễ mất trong nhau
Như cuối nắng còn trăng lưu bóng nắng
Ta thấm qua nhau những niềm chưa hết nỗi...
Đôi mắt muộn, ngôi sao bay chớp vội
Em ủ cánh buồm, câu ước, sao băng.
.
Khi anh lắng nghe tiếng trái tim em
Nghe khoảng lặng nửa đời anh, chợt đập
Nghe bao điều riêng đau, ta không kể
Bởi một điều trong nhịp nhịp đồng rung.
Là điều chẳng dễ gọi thành tên
Nước mắt vẫn không mầu,
khi lăn qua nỗi đau và hạnh phúc.
Đôi mắt muộn, một vì sao rụng
Giọt nước mắt này anh muốn gọi thành tên.
.
Trời rộng đất dài ta đến tìm nhau
Đất trời gọn trong làn hơi nhau thở.
Em nhận nhé nửa đời chưa hết gió
Để cánh buồm... câu ước, sao băng.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét