Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

PHÚT TRẢI LÒNG KỲ II: CHUYỆN BẠN BÈ VÀ “NGƯỜI BẠN VĨ ĐẠI”

PHÚT TRẢI LÒNG CỦA SNOW...
KỲ II:

CHUYỆN BẠN BÈ VÀ “NGƯỜI BẠN VĨ ĐẠI”

  1-Snow giới thiệu về bản thân trên facebook thấy sốc quá, “Nhiều kẻ ganh ghét, lắm người yêu thương” nghĩa là sao?
   *Đúng thế đấy bạn ạ. Nói thật là mình có rất nhiều bạn bè, họ là những người cùng cơ quan, cùng trang lứa, là bạn học, là đồng nghiệp… Nhưng một người bạn thân đúng nghĩa, một người bạn biết chia sẻ gắn bó thương yêu nhau, tận tâm, chân tình với nhau và biết bảo vệ, hy sinh vì nhau thì nói thật là mình không có. Mặc dù có một số người mình đối xử rât tốt, rất thường xuyên gặp gỡ chuyện trò, thường xuyên đến độ mình cứ nghĩ họ là bạn thân, biết đồng cảm, cùng mình chia sẻ những buồn vui, bức xúc… Thế nhưng thời gian trôi qua, khi gặp những sự cố, sự kiện có liên quan mình mới biết là mình ngộ nhận. Đôi khi những người mình đối xử tốt, gần gũi, tưởng là thân thiết thì lại chính là những kẻ ngấm ngầm muốn hại mình. Sự ích kỷ, đố kỵ, lòng ganh ghét đã biến họ thành kẻ xấu, và khi đã nhận ra điều đó thì mãi mãi mình sẽ không còn coi người đó là bạn nữa đâu bạn ạ.
   Mới đây, một sếp ở cơ quan gọi mình lên mắng cho một trận tơi bời khói lửa: “Em là cái gì mà anh phải ghét bỏ, trù dập em? Em đã từng làm lính trực tiếp của anh hơn 10 năm trước thì em quá biết tính anh mà? Em tưởng em xúc xiểm anh mà người ta không nói cho anh biết à? Em cứ tưởng em khôn, em giỏi, đây này những người bạn thân của em nó chuyển cho anh đây, em xem đi. Cái tính của em, anh không lạ gì, anh không thèm chấp nên mới nói cho em biết điều đó” - Mình nghe sếp nói mà cảm thấy ngạc nhiên, choáng váng đến bàng hoàng. Hành động và lời nói đó của sếp khiến mình thấy sếp vụt cao lớn lạ thường… Quả là những suy đoán từ những bức xúc nóng vội khiến cho mình hiểu lầm và có những nhận định, đánh giá sai lệch về người khác. Mình thấy có lỗi với sếp, thấy sếp thật cao thượng và mình đã cảm ơn sếp rất nhiều, vì nhờ có sếp mà mình mới biết được người mà lâu nay mình cứ tưởng là bạn thân ấy đã “tốt” với mình như thế nào!
  Nghe mình kể những câu chuyện buồn về những người bạn có tính đố kỵ, hay ngấm ngầm bày trò hại người, một đứa em thân thiết nói với mình rằng: “Chị thật là hạnh phúc vì có nhiều người đố kỵ với chị. Em đây mong mãi mà chẳng có ai đố kỵ với em”. Nói rồi cô bé thông minh lém lỉnh với vẻ mặt trải đời phân tích: “Thì chị cứ ngẫm nghĩ mà xem, chị thấy có ai người ta giỏi hơn chị, đẹp hơn chị, giàu sang hơn chị mà người ta ganh ghét đố kỵ với chị không? Chắc chắc là không đúng không? Đơn giản là vì chỉ có những kẻ thấp kém hơn người khác thì họ mới có tính đố kỵ mà thôi chị ạ. Chị phải vui vì điều đó mới đúng chứ”. Mình nghe mà cứ thấy buồn cười, còn bạn, bạn nghĩ gì về câu chuyện đó?
   Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời là mình đã có không ít những người yêu thương giúp đỡ. Họ là những người bạn lớn của mình cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, họ tài năng, cao thượng, rộng lượng, vị tha, nhiệt tình và phóng khoáng…   Chính nhờ có họ mà mình hiểu biết nhiều hơn, mình khôn ra và khá lên trong nhiều lĩnh vực. Đôi khi nghĩ về những người bạn lớn đó, mình luôn cảm thấy cuộc đời thật đáng yêu và thật nhiều ý nghĩa…
2-Snow có một “Người bạn vĩ đại”? Vậy bạn có thể bật mí đôi nét về người bạn ấy được không?
  *Đúng thế bạn ạ. Trong số những người bạn lớn của mình có một người mà khi trò chuyện với anh, mình hay đùa “Anh đúng là người bạn vĩ đại của em…”, hay “Anh là người bạn vĩ đại thì phải như thế chứ …”. Thực ra nhiều người quen biết với mình cũng đã biết người bạn vĩ đại của mình là ai. Hơn một năm trước, trên facebook mình có viết bài “19-7 và Người bạn vĩ đại” là nói về anh đấy. Bài này cách đây vài tháng khi lập blog mình cũng đã đưa vào. Bạn có thể vào blog của mình đọc để hình dung ra anh. Mình không muốn nói nhiều về anh, chỉ biết rằng, ngoài những người thân trong gia đình thì anh là người mà mình chịu ảnh hưởng nhiều nhất, chịu tác động nhiều nhất cả về quan điểm, về cách sống cho đến cách nhìn, cách nghĩ trong mọi vấn đề liên quan đến cuộc sống, đến con người và xã hội… Qua quan sát mình cũng thấy, không chỉ mình mà hầu hết những người thực sự tâm huyết với quê hương đất nước cũng luôn hiểu được sự nỗ lực vì công việc của anh, đặc biệt các bạn trẻ năng động, hiện đại, dám xông pha, cống hiến thì rất thích anh, xem anh như là hình mẫu của lòng can đảm, của đức tính cầu tiến, thông minh, không chấp nhận sự ù lì, tụt hậu.
   Với mình, anh thực sự là một người vĩ đại, tài năng, sâu sắc, thông minh, hiểu biết, tâm huyết và cực kỳ tốt bụng. Anh đối xử với mình như một cô em gái thực sự trong gia đình, anh hay động viên giúp đỡ  nhưng cũng rất hay bắt nạt em gái, anh hay mắng, hay quát và lúc giận lên rồi thì eo ôi sợ lắm. Cái gì anh không ưa, không thích, anh chê, anh bảo mà không nghe, không sửa thì đừng có hòng mà “anh anh em em” với anh được nữa...
  Thời gian gần đây, áp lực công việc của anh quá lớn nên mình ít được gặp anh, chỉ thường xuyên trao đổi cùng anh qua điện thoại, qua e-mail mà thôi. Đôi lúc rất lo cho anh, muốn góp ý điều này điều nọ, nhưng sợ anh mắng, lại thôi. Tối qua, lấy hết can đảm mình nói với anh rằng: “Anh à, em lo cho anh lắm, đa số mọi người ủng hộ anh, nhưng cũng có người ghét, cay cú vì sự nhiệt tình và quyết liệt của anh lắm đấy. Dù rằng, những kẻ hèn kém, bảo thủ ù lì, ích kỷ và cá nhân đó chỉ là thiểu số thôi, nhưng anh cũng phải cẩn trọng anh ạ. Công việc là của chung, là trách nhiệm của nhiều người chứ đâu phải của riêng anh. Nhiệt tình quá, tâm huyết quá đôi khi mình lại bị hại đấy  anh ạ. Thời gian qua, em thấy, những kẻ hay  la ó, mắng chửi anh đã cảm thấy bị lạc lõng giữa biển người ủng hộ anh rồi đấy. Thế nhưng họ đang hậm hực lắm, họ đang cầu mong cho anh thất bại đấy anh ạ. Cẩn trọng và cố lên anh nhé…”.
   Anh chỉ cười và bảo: “Đừng lo cho anh và cũng đừng bận tâm nếu như đó chỉ là những ý kiến lạc lõng như em nói. Em biết đấy, anh rất thích, rất trân trọng những người giỏi phản biện, xã hội cũng cần phải có những ý kiến phản biện tốt, cần có những người phản biện giỏi thì xã hội mới phát triển, mới tiến bộ được em ạ.
  Tuy nhiên người phản biện giỏi phải là người thông minh, tài năng và khách quan, phải là người có cái tâm trong sáng, người ấy phải là người bản lĩnh, mạnh dạn, dám làm, dám chịu, phải đứng trên quan điểm vì lợi ích của xã hội, của tập thể, vì cái chung chứ không được vụ lợi, không vì lợi ích của một cá nhân hay một nhóm lợi ích cục bộ nào. Phản biện là để xây dựng, góp sức chứ không phải để nói bừa, nói lấy được, nói theo kiểu phá đám… Vậy thì khi đã xác định được họ là người không tốt, không có cái tâm trong sáng, ích kỷ cá nhân, là những kẻ mà em gọi là phá đám rồi thì việc gì em phải bận tâm.
  Với anh, anh chỉ tâm niệm là mình phải cố gắng thực hiện thật tốt lời dạy của Bác Hồ, đó là: Việc gì có lợi cho dân cho nước thì làm, việc gì có hại thì tuyệt đối không được làm. Mình làm việc bằng cái tâm trong sáng, bằng cả trái tim cháy bỏng vì đất nước thì không việc gì phải ngại, bởi nếu ngại thì chẳng ai dám làm gì cả đâu em ạ. Giả sử anh có thất bại đi chăng nữa thì anh cũng cảm thấy lòng mình thanh thản, không hổ thẹn với lương tâm, vì mình đã là cống hiến, đã dốc hết trái tim mình cho công việc rồi em ạ…”
   Thế đấy bạn ạ. người bạn vĩ đại của mình luôn cao thượng, luôn vĩ đại, luôn đẹp trong mắt mình như thế đấy. Tài năng, lòng nhiệt huyết và trái tim cháy bỏng của anh dành cho công việc luôn đem đến cho mình một niềm tin gần như là tuyệt đối. Đó cũng chính là lý do vì sao mà mình thấy cái gì anh nói cũng đúng, cũng hay, cũng có lý cả, và mình luôn cảm phục, ngưỡng mộ anh. Anh là một thần tượng và mình luôn là một fan trung thành và chung thủy của anh.
    Điều mình muốn nói với bạn là: Nếu trong cuộc đời bạn cũng gặp được một người bạn vĩ đại giống như mình, thì có thể nói bạn là người may mắn nhất thế gian. Bởi người bạn vĩ đại sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, giông bão… Tất cả nỗi buồn đau của bạn sẽ được sẻ chia, sự mất mát, bất hạnh của bạn sẽ được bù đắp và niềm vui của bạn sẽ nhanh chóng được nhân đôi. Người bạn vĩ đại ấy cũng chính là người mà khi nghĩ đến bạn luôn cảm thấy lòng nhẹ nhõm, vững tin, luôn cảm thấy ngập tràn niềm vui, sự ngưỡng mộ xen lẫn những tự hào… Mình luôn thầm cảm ơn cuộc đời đã cho mình may mắn có được một người bạn vĩ đại là anh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét